LÀM SAO CẢM NHẬN ĐƯỢC VONG LINH,NGƯỜI ÂM ĐANG Ở GẦN MÌNH
Vong linh xung quanh ta làm sao nhận biết được bằng mắt thường có cách chi cảm nhận được với họ:
1.nhìn thấy;
-bóng trắng hoặc đen di chuyển 2 bên góc mắt.
-thấy các hình bóng lạ thường phát ra u tối hoặc sáng hoắc lúc ẩn lúc hiện trong gương,bóng nước, cửa sổ,nghĩa trang hay là nơi có người chết oan.
-những vật thể tự dời đi di chuyển,biến mất.
-trong nhà bổng thất thường máy móc,…tự hoạt động tự mở tự tắt-vài đôi khi ngoài hiện tượng xảy ra
2.nghe:
-những âm thanh lạ phát xuất từ 1 nơi nào đó ko rỏ nguồn góc
-hoặc những tiếng than thở,tiếng nói xì xào,tiếng khóc tiếng hú, ù ù bên tai vo ve như là có con ong bay bay vậy.
3.cảm giác:
-có mùi hương ngào ngạt thơm ngát tỏa ra,hoặc mùi thúi kinh khủng giống như mùi xác chết mấy ngày…
-tự nhiên trong lưởi miệng có mùi vị thức ăn mà lúc người thân lúc sống rất thích ăn.
-tay chân nổi da gà ớn lạnh từ trong xương tủy đi ra,nhiệt độ thay đổi thất thường.
4.có người âm đi theo:
tại sao vậy có lẽ những người trần có oán với họ hoặc có người âm có việc nhờ ta,hoặc ta có tánh linh
-sắc mặt nhợt nhạt,ánh mắt đờ đẫn vô hồn,ưu tư buồn bã.
-thường rung nỗi da gà,ớn lạnh,thân thể lạnh ngắc như người chết.
-rất ghét vào đình chùa,nhà thờ sợ đi tới ánh sáng nơi có đình miếu,thích lui tới nghĩa trang,bệnh viện, nơi lò mổ,gặp người tu hành chân chính thì liền sợ.
-thích ăn đồ cúng,cô hồn,đi đêm.
-khi ngủ thì có ác mộng,hay mộng du…
-hình tượng phật,các pháp khí chữ bùa đều rất sợ.
Đặc biệt là duyên âm, khi các thầy làm phép sẽ thấy cảm giác yêu thương tràn trề và không muốn xa lánh xác thể đó.
NHỮNG ĐIỀU TRÊN ĐA SỐ LÀ CHỈ CÓ BẢN THÂN MÌNH THẤY,NGHE,CẢM NHẬN ĐƯỢC CÒN NGƯỜI NGOÀI KHÔNG THỂ. RIÊNG VỀ NGƯỜI TINH TẤN TU HÀNH LÂU NĂM THÌ HỌ TRÌ CHÚ THÌ CÓ THỂ THẤY ĐƯỢC NGƯỜI NÀO CÓ BỊ NHẬP HAY KHÔNG?
Phản hồi (0)
Trackbacks - Pingbacks (0)
Viết phản hồi